Bài hát này mình viết lúc về công tác ở Lâm trường Bảy Núi-An Giang, nơi chuyên trồng tràm nước. Trước khi trồng, phải cày đất, phơi đất; khi nước dâng ngập đồng, người ta chống xuồng sạ hạt giống tràm; hạt tràm nảy mầm và lớn lên trong nước như rong, tảo...Khi nước rút khô, cây tràm đón ánh nắng mặt trời cứng cáp và vươn lên.
Tuy nhiên, ở đây hầu như năm nào cũng bị cháy rừng và những người thợ rừng ở đây phải chống cháy để bảo vệ rừng...
Bài hát in trên tạp chí văn nghệ của tỉnh, được anh em Lâm trường hát vang khi...nhậu nhẹt.
Xin giới thiệu để các bạn lâm nghiệp vùng miền khác hiểu thêm về những người thợ rừng An Giang.
Bài hát có những ca từ :
NHỮNG NGƯỜI BẠN CỦA TÔI
Những người bạn của tôi
Không lớn tiếng nhiều lời
Về tinh yêu dân-nước
Về lẽ sống làm người.
Sống nơi miền biên giới
Xa phố thị xóm làng
Nhấp nhô bao ngọn núi
Mênh mông cánh rừng tràm
Và thương bao giọt mồ hôi
Trên luống cày mới mở
Giọt mồ hôi cứ rơi
Tràm đâm chồi nảy nở.
(Lời 2)
Những người bạn của tôi
Không lớn tiếng nhiều lời
Về tình yêu dân- nước
Về lẽ sống làm người.
Sống nơi vùng gian khó
Trên cánh đồng đất phèn
Tháng khô không nước uống
Lo toan cứu rừng tràm.
Và thương bao giọt mồ hôi
Trên thân người nóng bỏng
Giọt mồ hôi cứ rơi
Dập tan bao ngọn lửa.
Những người bạn của tôi
Lặng lẽ sống cuộc đời
Dệt màu xanh bát ngát
Ơi, người thợ rừng mến thương...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét